thơ về tình bạn

Trong cuộc sống đời thường của từng người tất cả chúng ta với đầy đủ sắc tố phụ gia tạo cho nó trở thành sung sướng và niềm hạnh phúc rộng lớn. Con người cần phải có tình thương yêu thương thân ái người cùng nhau. Tình thương cảm bao hàm tình các bạn, tình yêu…. Có một thực sự là để sở hữu được tình thương yêu thì đơn giản dễ dàng rộng lớn việc với cùng một người các bạn chân chủ yếu thật nhiều. Một người các bạn chân đó là một người nghịch tặc không còn bản thân với các bạn ko toan tính vị lợi và chúng ta có thể sẻ phân tách những điều nhưng mà thậm chí là người thân trong gia đình cũng ko thưa được. Hôm ni bản thân tiếp tục tổ hợp những bài bác thơ hoặc về tình bạn. Cùng theo dõi dõi nhé.

Bạn đang xem: thơ về tình bạn

28 bài bác thơ hoặc về tình bạn

những bài bác thơ hoặc về tình bạn
những bài bác thơ hoặc về tình bạn

1. Mình và cậu

Ta là các bạn và trong cả đời là bạn
Dẫu thời hạn ngập tràn ông tơ duyên thừa
Mình và cậu đâu với những chiều mưa
Hay ghi nhớ nhung khi bão táp thu vừa phải đến

Nếu cậu buồn bản thân tiếp tục ở cạnh bên
Đem mang lại cậu song thân phụ điều phân tách sẻ
Với tấm lòng và một câu mắng nhẹ
Mạnh mẽ lên, ko lẽ cứ khóc hoài

Mình với cậu chỉ rất có thể vậy thôi
Nếu tóc cậu bão táp vô tình thực hiện rối
Mình tiếp tục mắng bão táp cút đâu nhưng mà vội
Rồi đôi bàn tay cậu hãy vuốt tóc mềm

Mình với cậu tiếp tục chẳng với gì thêm
Ngoài tình các bạn mênh mông ko bờ bến
Lỡ cậu mệt mỏi hãy nhắn cho chính mình đến
Nhưng vai bản thân cậu ko thể tựa lên

Cậu biết rồi nhưng mà sao cứ gọi tên
Trong niềm mơ ước chuyện yêu thương vô nghĩa
Mình là các bạn chớ lạc vô cơn mộng
Nếu tặng hoa xin xỏ chớ tặng hoa hồng

2. Tình bạn

bài thơ về tình bạn
bài thơ về tình bạn

Năm mon cứ ăm ắp lên. Tình bạn
Cũng ăm ắp lên những kỷ niệm thân ái yêu
Những mẩu thư ghi chép vội vã cuối chiều
Gài lên cửa ngõ, đợi người về tiếp tục đọc
Trong cả những ước mơ tớ ko đơn độc
Có bạn tri kỷ cạnh bên nằm trong mơ
Cùng luận bàn về thời cuộc… ngây thơ
Cùng tưởng tượng bao điều ngốc nghếch
Cùng kể lẫn nhau mẩu chuyện ko đoạn kết
Về ông tơ tình mới nở vô tim
Và một vài ba lượt tớ đột lặng im
Cứ ngồi thế cho tới khi chiều tắt nắng

Bạn thân ái ơi, mặc dù ở điểm xa xăm vắng
Chưa lúc nào tôi thấy các bạn tách tôi
Khi tôi hí hửng cũng nghe giờ các bạn cười
Khi nhức nhối, tôi coi rời khỏi cửa ngõ sổ
Những lời nhắn cất cánh qua loa khuông cửa
Chạm vô tôi chăm sóc, vỗ về
Trái tim tôi hí hửng sướng lắng nghe
Lời lặng lẽ các bạn gửi vì thế ý nghĩ

3. quý khách hàng ơi

Nếu ngày mai khi cổng ngôi trường khép lại
Bóng các bạn hiền đức yêu thương vết vút ngân nga
Trên lối đời ăm ắp rẫy những phong ba
Kỉ niệm cũ còn đó là đường nét chữ
Nếu ngày mai tôi được xem là cát bụi
Thì bão táp ơi xin xỏ chớ cuốn tôi đi
Để tôi mãi phơi bầy bản thân bên trên rơi mạc
Và vô tình tận mắt chứng kiến cảnh biệt ly
Khi xa xăm nhau nhớ rằng bản thân các bạn nhé
Dù khóc hoặc cười cợt cũng vậy thôi
Quả khu đất tròn xoe xoay còn bắt gặp lại
Hẹn ngày tình các bạn mãi ko phai

4. Chỉ là các bạn thôi

Mình với cậu đơn thuần các bạn thôi

Không thể rộng lớn, trong cả đời chỉ vậy!

Dù vắng tanh cậu, bản thân với buồn thiệt đấy

Nhưng buồn – đâu nên tiếp tục cô đơn!

Mình với cậu chưa tồn tại phút dỗi hờn

Nhớ về cậu ko lúc nào mình… khóc

Gặp nhau ở bậc thang, chỉ cười cợt vì thế mắt

Chỉ cười cợt hoài… vì thế là các bạn, ko hơn!

Tình các bạn nhưng mà các bạn tránh việc quăng quật lỡ

Cậu ở mặt mày, bản thân luôn luôn thấy rất rất vui

Nhưng ko bực nếu như cậu cút nằm trong người khác

Và hồng Trắng là hoa bản thân yêu thương nhất

Cậu biết rồi… Sao lại tặng hồng nhung?

Mình với cậu đơn thuần các bạn thôi

5. Ra trường

Mơ gì em 1 thời tiếp tục qua
Một thời ước mơ trở thành cổ tích
Một thời khắc năm là nước mắt
Giọt tím buồn rơi bên trên cánh hoa xinh

Em ngồi phía trên, suy nghĩ về các bạn, về mình
Cửa buột ngỏ tung, phượng xoè năm cánh đỏ
Mực nhoè dơ lượt ở đầu cuối bên trên vở
Giữa sảnh ngôi trường một giờ trống rỗng vương vãi rơi


Biết lúc nào em quay về, thày ơi
Ai tiếp tục thay cho em bên trên ghế vẫn ngồi
Ai tiếp tục ngắt trộm hoa vô vườn thắm
Gai hồng tươi tắn, tay ngượng cất giấu sau lưng?

Ai tiếp tục bước hí hửng vô nắng và nóng tưng bừng
Vừa không còn tiết tiếp tục vội vã quên điều thày mắng?
Và ai tiếp tục khóc đắng cay… Hành y sĩ vắng
Gió xôn xang, điều yên ủi ngọt ngào?

Bài ca chia ly ai ghi chép tự động khi nào?
Ai tiếp tục hát và ai còn tiếp tục hát?
Khuông nhạc thay đổi nốt nhạc ko hề khác
Nét chấm dôi cuối cùng… ngân mãi cho tới xa xăm xôi

6. Bài thơ hoặc về tình các bạn tri kỉ

Tôi vững mạnh nằm trong tuổi hạc thơ của tôi
Cùng những con phố giẫm xe pháo ko mệt mỏi mỏi
Những giờ chiều “dịu dàng ko chịu đựng nổi”
Những cái brand name như tương khắc vấp vô đầu
Cứ tưởng rằng tôi đã rộng lớn kể từ lâu
Sao càng rộng lớn càng mơ về thơ ấu?
Lấy thơ ngây trèo bủ, nhặt sấu
Làm thước đo mang lại những quãng đời
Tôi như người của năm mon xa xăm vời
Nhặt nhạnh những cũ xưa góp nhặt về thực tại
Tập thực hiện người với những điều tinh dại
Tập coi đời nhân hậu như trẻ em thơ
Cô bé nhỏ con cái nhì bím tóc ngày xưa
Luôn coi tôi (thật buồn cười!) nghiêm trang nghị
Tôi với quên, với quên gì ko nhỉ:
Ngôi căn nhà thân ái yêu thương nuôi rộng lớn những ước mơ
Câu chuyện kể tối mưa với kết đôn đốc bất ngờ
Những trò nghịch tặc triền miên mặt mày gò cát
Đêm lửa trại người đàn, người hát
Ngày rời khỏi ngôi trường nước đôi mắt đẫm vai nhau…
Tôi bước tiến về ở chỗ nào, điểm đâu
Cũng thấy bản thân bé nhiều hơn cô bé nhỏ với nhì bím tóc
Nhớ về tuổi hạc thơ bản thân và khóc
Và rộng lớn lên…

Tình các bạn với bền lâu hơn tình thương yêu ko nhỉ?
Chẳng yêu thích, cuồng đần độn vô hồn
Chẳng ghi nhớ nhung tím thẫm cả hoàng hôn
Chẳng thực hiện má rực lên color lửa
Tình các bạn là mái ấm ko khóa cửa
Ta phi vào nào là ngần ngại gì
Nhận rét êm ả rồi lại bước đi đi
Đường xa xăm nhấp lên xuống mò mẫm riêng rẽ bản thân hạnh phúc…

8. quý khách hàng tôi ơi

Bước lối đời bao trắc trở gian ngoan nan

Đừng 1 mình cúi đầu cút lặng lẽ

Hãy cộng đồng tay bản thân bên cạnh nhau san sẻ

 Chút cơ hàn hạn chế nặng trĩu gánh song vai.

  Vì cuộc sống đời thường đâu biết trước thời điểm ngày mai

Nên thời điểm hôm nay hãy bên cạnh nhau cố gắng

 Mình phân tách nhau những ngọt bùi cay đắng

Để dìu nhau mạnh mẽ và tự tin phi vào đời.

 Cùng sát cánh nhé các bạn của tôi ơi

Những người các bạn mặt mày đời tôi thân ái mến

 Nếu như mang lại tôi vạn điều ước nguyện

Tôi chỉ mong sao tình các bạn mãi thực bụng.

Hãy lưu lưu giữ tình các bạn của bọn chúng mình

Trong rạm tâm và sâu sắc điểm tiềm thức

Dù mai phía trên điểm trời xa xăm cơ hội biệt

Phút động lòng lấy kỷ niệm mò mẫm hí hửng.

 9. Nhớ bạn

Mình ko bắt gặp các bạn hiền đức yêu thương vết,

Hai đứa thân ái, kể từ thuở lớp thân phụ.

Bây giờ các bạn lấy ông xã xa

Con thơ bận quá song tớ khó khăn ngay sát.

Tôi sớm tối chuyên nghiệp cần thiết thực hiện việc

Và còn đang được học tập miết các bạn ơi

Về căn nhà bản thân chẳng nghỉ ngơi ngơi

Chồng con cái lo ngại lo lắng không yên.

Nhiều khi mong muốn tâm tình một lúc

Nhưng quá xa xăm các bạn thức khuya cùng

Trên loại lưu cây bút bản thân dùng

Viết lên nỗi ghi nhớ ngày cộng đồng cho tới ngôi trường.

Kể sao không còn tình thương ngày ấy

Bạn với tôi đều thấy niềm vui

Nụ cười cợt luôn luôn thắm bên trên môi

Đi đâu nhì đứa sóng song nói chuyện.

Giờ xa xăm bạn thích mang lại ngay sát lại

Để bắt gặp nhau nhắc mãi tuổi hạc thơ

Ngày xưa song các bạn như mơ

Giờ phía trên xa xăm cơ hội mù mịt ghi nhớ nhung…

10. Bài thơ về tình bạn số 10

Tôi tiếp tục với những ngày ko điểm trú ẩn
Bởi vong hồn cơ tiếp tục vô vàn nỗi buồn
Nắng tươi tốt tuy nhiên lòng tôi cô độc
Trốn điểm nào là rét mướt cũng vây quanh
May mắn quá vẫn tồn tại điểm tin cậy cậy

Không nên tình nhân
cũng chẳng nên gia đình
Đơn giản lắm đơn thuần người bạn
Một người anh rộng lớn lượng nghĩa và tình
Một điều khuyên răn răn, một câu an ủi
Dịu dàng như bóng non của vòm xanh
Tôi cúi xuống níu chạc giầy siết lại
Tự tin cậy rộng lớn từng nước cỗ hành
Vâng, cuộc sống cần thiết linh hồn phân tách sẻ
Thắp lửa lẫn nhau khi lạc bến xa xăm bờ

11. Bài thơ số 11

Cám ơn đời mang lại tớ những bè bạn
Đã tạo điều kiện cho ta share những buồn vui
Sánh bước mặt mày tớ qua loa ngày nhiều năm vô tận
Cám ơn đời mang lại tớ các bạn tình
Đã mang lại tớ biết thế nào là là yêu thương thương
Sưởi rét tim tớ qua loa ngày đông giá chỉ lạnh
Đã nằm trong tớ xây mái ấm hạnh phúc

12. Bài thơ số 12

Dòng đời xuôi ngược bắt gặp nhau

Tri giao phó tín tình nghĩa sâu sắc lưu giữ tròn

Hỡi ơi nước chảy đá mòn

Đổi thay cho đậm nhạt nhẽo hàn ôn bao nhiêu người?

Thương nhau chín quăng quật thực hiện mười

Giữ mang lại cuộc sống đời thường thắm tươi tắn đậm nồng

Dù rằng bắt gặp cảnh sợi chông

Chung tay tiếp mức độ đồng lòng vượt lên qua

Đắp bồi tình thương nở hoa

Đẩy lùi tủi hận xót xa xăm u hoài

Xem thêm: ứng dụng edit video

Kiên trì hướng về tương lai

Thẳng sống lưng tiến thủ bước dặm nhiều năm nề chi

Bạn bè là nghĩa tương tri

Có duyên họp mặt bao nhiêu khi vô đời

Trên môi hé nở nụ cười

Sống hí hửng, mạnh khỏe mạnh thực hiện người nghĩa nhân

13.Rồi sẽ có được một ngày tớ ngoái lại.

Rồi sẽ có được một ngày tớ ngoái lại
Bạn bè ơi, lúc ấy với còn nhau?
Cơn lốc đời trả đẩy các bạn về đâu
Ta ngoái lại mò mẫm nhau, e thất lạc dấu!

Ta ngoái lại mò mẫm nhau, mong chờ ẩn náu
Góc bè bạn yên lặng rét, thông cảm ơi!
Ta ngoái lại rụng tách song cánh mỏi
Góc bè bạn tin cẩn, hạn chế nghịch tặc vơi…

Ta ngoái lại mò mẫm nhau, chớ sỏi đá
Đừng dìu dặt chi nữa trái khoáy tim hoang
Thôi chớ ghi nhớ nhớ rằng chớ xa xăm vắng
Xin một lượt bỏ qua thuở y sĩ thang!

Tha loại nhé, các bạn ơi, ngày cay đắng
Ta quẩn xung quanh nuôi lưu giữ xót xa xăm mình
Tha loại nhé những thú vui ko vóc dáng
Thủa yêu thương say sưa bè các bạn khuất xa xăm dần…

Rồi sẽ có được một ngày, sau mon ngày dâu bể
Chúng bản thân nằm trong ngoái lại mò mẫm nhau
Ta thưa thương cảm khi đôi mắt thay đổi màu
Bàn tay héo thay cho lâu mang lại rét mãi

Trái tim héo, nụ cười cợt xưa dẫu héo
Chỉ xin xỏ chớ tàn lụi chút niềm tin
Dẫu phong thanh vụn vỡ chẳng nguyên vẹn lành
Xin hãy với cùng một ngày nhen group lại

14. Sau những hí hửng buồn bản thân nên phân tách xa

Sau những hí hửng buồn bản thân nên phân tách xa
Bạn bè ơi, biết lúc nào bắt gặp lại?
Đường cho tới tôi là con phố xa xăm ngái
Nẻo tôi về dài ra hơn cả một chuyến bay
Yêu thương này tôi tương khắc lên bàn tay
Lằn chỉ tay nhừ nhàu ẩn hiện
Đường “bạn hữu” ở đâu, nào là ai biết!
Nắm tay vô vẽ một đường nét bình yên
Ở điểm xa xăm, khi băng giá chỉ triền miên
Tôi gắng lưu giữ mang lại trái khoáy tim rét áp
Da dẫu xạm cút, bàn tay thô ráp
Giữ bên trên môi vô trẻo một đường nét cười
Để mai này, lỡ các bạn bắt gặp tôi
Sẽ nhận ngay lập tức rời khỏi nụ cười cợt thơ thuở ấy
Sẽ nghe vô tớ rét nồng lửa cháy
Nhóm lên vì thế năm mon, và ngọt ngào ơi

15. Nhớ xưa áo Trắng tinh anh khôi

Nhớ xưa áo Trắng tinh anh khôi

Học tan ở lớp sóng song cút về

Đôi các bạn hứa ước nằm trong thề

Thi vô ĐH tớ về ngôi trường chung

Sắp ngày ĐH ngôi trường xa

Bạn xinh nên với người tớ căn vặn trầu

Thẹn thùng ngúng nguẩy vài ba câu

Rồi các bạn cũng nên gật đầu người ta

Còn tôi nối tiếp học tập xa

Đến khi về lại các bạn đà nhì con

Gặp nhau nước đôi mắt nỉ non

Ôn bao kỷ niệm thời còn hoa niên

Nhìn cảnh các bạn cũng điền viên

Vui mừng nhì đứa triền miên thưa cười

Nhìn các bạn lòng tôi bồi hồi

Mỗi người từng cảnh 1 thời vương vít.

16. Tôi còn nợ các bạn nhì cân nặng mận

Tôi còn nợ các bạn nhì cân nặng mận
Định cuối xuân này tiếp tục trả xong
Ngờ đâu hôm ấy bản thân cho tới lớp
Bạn nhức nhối trong nhà với tiếc không

Nhà các bạn ở mặt mày cơ sông Đuống
Tôi ở mặt mày này cơ hội quá xa
Ngờ đâu cái brand name lớp trưởng
Hát những gì từng khi cút qua

17. Tôi vững mạnh nằm trong tuổi hạc thơ của tôi

Tôi vững mạnh nằm trong tuổi hạc thơ của tôi
Cùng những con phố giẫm xe pháo ko mệt mỏi mỏi
Những giờ chiều “dịu dàng ko chịu đựng nổi”
Những cái brand name như tương khắc vấp vô đầu

Cứ tưởng rằng tôi đã rộng lớn kể từ lâu
Sao càng rộng lớn càng mơ về thơ ấu?
Lấy thơ ngây trèo bủ, nhặt sấu
Làm thước đo mang lại những quãng đời

Tôi như người của năm mon xa xăm vời
Nhặt nhạnh những cũ xưa góp nhặt về thực tại
Tập thực hiện người với những điều tinh dại
Tập coi đời nhân hậu như trẻ em thơ

Cô bé nhỏ con cái nhì bím tóc ngày xưa
Luôn coi tôi (thật buồn cười!) nghiêm trang nghị
Tôi với quên, với quên gì ko nhỉ:
Ngôi căn nhà thân ái yêu thương nuôi rộng lớn những ước mơ

Câu chuyện kể tối mưa với kết đôn đốc bất ngờ
Những trò nghịch tặc triền miên mặt mày gò cát
Đêm lửa trại người đàn, người hát
Ngày rời khỏi ngôi trường nước đôi mắt đẫm vai nhau…

Tôi bước tiến về ở chỗ nào, điểm đâu
Cũng thấy bản thân bé nhiều hơn cô bé nhỏ với nhì bím tóc
Nhớ về tuổi hạc thơ bản thân và khóc
Và rộng lớn lên…

18. Bài thơ này tôi ghi chép chắc chắn ko hay

Bài thơ này tôi ghi chép chắc chắn ko hay
Nhưng tôi ghi chép vào trong 1 ngày hí hửng nhất
Dòng thơ chảy kể từ trái khoáy tim chân thật
Bằng điều riêng rẽ.. chất phác.. tận lòng lòng.

Ở phương nào là..các bạn với nắm vững không?
Từ cái buổi.. chỉ song loại tin cậy nhắn
Tôi khuyên răn các bạn chớ nhằm lòng quạnh vắng
Trải lòng bản thân.. tia nắng.. tiếp tục vô tim.

Hai giờ “hi hi” sao thiệt quá êm ả đềm
Tôi với các bạn.. xích ngay sát thêm 1 chút
Chia sẻ nằm trong tôi.. mặc dù một số bí quyết nhỏ một phút
Để lòng nhẹ dịu.. được một khi các bạn ơi !

Mình mong chờ sao các bạn luôn luôn nở nụ cười
Nụ cười cợt đẹp nhất.. và tươi tắn.. thời xưa ấy
Nhạc và thơ.. thực hiện mang lại tớ hí hửng đấy
Nhưng chớ nhốt bản thân.. những loại ấy.. vô tri.

Những khi buồn các bạn vẫn tiếp tục cười cợt đi
Hay san sớt.. những gì.. mang lại bè bạn
Sầu nhức tiếp tục lù mù dần dần theo dõi năm tháng
Niềm hí hửng lại tìm về mặt mày các bạn.. các bạn ơi!

19. Tình các bạn là lá là hoa

câu thơ hoặc về tình bạn
câu thơ hoặc về tình bạn

Tình các bạn là lá là hoa
tình các bạn là cả bài bác ca bên trên đời
tình các bạn vô sáng sủa tuyệt vời
đẹp rộng lớn toàn bộ khung trời ban đêm
đời từng người đơn thuần trang giấy tờ nhỏ
chỉ xấu xa cút đâu rất có thể sáng sủa ngời
ai biết ai vô cả cuộc đời
nhưng quen thuộc rùi xin xỏ đưng quên nhau nhé
Tình các bạn là những vần thơ
Tối về phủ gối dìm quơ vài ba lời
Tình các bạn áo Trắng một thời
Bây giờ áo bạc nhạt rồi vẫn treo
Tình các bạn phân tử tương đương đem theo
Suốt đời tri kỉ gieo được bao nhiêu cây!Bao năm rồi tao ngươi chẳng bắt gặp nhau
Thằng bạn tri kỷ thuở nào là còn tấm bé
Chắc ngươi quên..tuy nhiên tao còn ghi nhớ nhé
Kỷ niệm 1 thời mãi tiếp tục khó khăn quên


Bao năm rồi vì thế cuộc sống đời thường lênh đênh
Dù xa xăm nhau..thương hiệu ngươi tao vẫn gọi
Khi đơn độc lưu giữ thị trở thành chật chội
Thằng các bạn nghèo đói điểm cái ngói xã xưa

Nhớ ko ngươi..ngày ấy những khi mưa
Đã trần truồn khi trời vừa phải rớt hạt
Hai đứa cười cợt khi u lo lắng và quác
Mưa đầu mùa chắc chắn dịch thất lạc biết không

Bao năm rồi tao luôn luôn vẫn ước mong
Dù xa xăm xôi với nửa vòng trái khoáy đất
Tao với ngươi tiếp tục một lượt bắt gặp mặt
Ngồi nói chuyện nhặt nhặt lại thời gian

20. Trong cuộc sống đời thường mon ngày lo lắng nghĩ

Trong cuộc sống đời thường mon ngày lo lắng nghĩ
Việc mái ấm gia đình siêng năng áo cơm
Mong rằng lưu giữ đặng giờ thơm
Cùng nhau hòa nhã chớ rờm rêm tai

Đã kết các bạn với ai cố giữ
Trẻ hoặc già nua mặc dù phái nữ hoặc nam
Nghĩa tình ràng buộc mới mẻ ham
Hờn cơ trách cứ nọ việc thực hiện ko nên

Phải trân trọng người bên trên kẻ dưới
Tránh thưa câu như lưới bủa giăng
Hiểu lầm việc nhỏ trở thành căng
Lỡ rồi thấy tiếc hợp lý muộn màng

Nên túa ngỏ rõ nét tâm ý
Dành lẫn nhau kể từ mỹ nghĩa hay
Tránh cút điều lẽ đắng cay
Lấy đâu rời khỏi chuyện thế này thế kia

Nói thì dễ dàng khi tia chớp đến
Người yếu đuối lòng thất lạc nến soi đường
Bổng dưng ko được bình thường
Buông điều nóng tính sương mùi hương mịt mù

Là các bạn đảm bảo chất lượng chỉnh tu bình tĩnh
Kéo các bạn bản thân thủng thỉnh hạ dần
Bạn ơi xin xỏ hãy ân cần
Đẹp điều xinh ý cân nặng phân tỏ bày.

21. Ngày xưa Dương Lễ – Lưu Bình

Ngày xưa Dương Lễ – Lưu Bình
Tâm giao phó tri kỷ hiến tình vì thế ân
Ngày ni căn vặn từng thế nhân
Tìm đâu nhì đứa bạn tri kỷ Lễ – Bình?

Giàu nghèo đói, cao thấp, nhục vinh…
Phân phân tách giai cấp cho tình nghĩa quăng quật quên
Chạy theo dõi danh vọng hão huyền
Chạy theo dõi vật hóa học của chi phí háo danh…

Bề ngoài tầm dáng cao thanh
Bên vô hoen ố nhú nanh cáo già
Tiền ko thương kẻ thiệt thà
Tình ko thương kẻ điêu ngoa dối trá lòng!


Đã là nghĩa nặng trĩu tình thâm
Đã là kẻ nên lấy TÂM thực hiện đầu
Trọn tình bạn hữu trước sau
Vẹn toàn giao phó ước như câu ăn thề…

Tiểu nhơn, dối trá thực hiện chi
Cứ thom thóp kinh hồn, tách biệt từng người
Thế gian ngoan toàn bộ của trời
Trời ko mang lại không còn, ko yêu cầu riêng rẽ ai…

Như tớ phía trên sinh sống khoan thai
Có nghèo đói một tí căn vặn ai coi thường nào?
Mang danh nắm rõ học tập cao
Lễ ơi! Mày tiếp tục quên tao là Bình ?!

22. Nhánh phượng hồng rũ xuống

Nhánh phượng hồng rũ xuống
Đọng buồn vô đôi mắt ai
Bàn tay nào là luống cuống
Nắm vội vã 1 bàn tay

Xa nhau bao nhiêu mươi ngày
Hay sẽ không còn bắt gặp lại
Tuổi học tập trò vụng trộm dại
Chỉ còn 1 trong các buổi nay
Rồi sảnh ngôi trường tiếp tục vắng
Những lặn áo Trắng bay
Gốc phượng ở thinh lặng
Nhớ nhịp guốc hí hửng tai
Trở bản thân vô trang vở
Vài cái lá nằm trong bài
Dăm bài bác thơ dang dở
Một ông tơ tình phôi thai
Dẫu tháng ngày tàn phai
Phượng hồng còn mơ mãi
Tuổi học tập trò vết ái
Một thuở nào là nồng say .

23. Tình bạn

Tình các bạn mãi mãi là thắm thiết
Có bè bạn phân tách tiếp tục niềm vui
Nếu với các bạn nhưng mà không tồn tại tôi
Thì cuộc sống không có gì ý nghĩa

24.Ừ thôi, trả phía sảnh trường

Ừ thôi, trả phía sảnh trường
Dấu chân nhì đứa thuở nhường nhịn như yêu
Tháng năm cái lá rơi vèo
Hoa vì thế lăng cứ tím chông chênh lòng
Sau này còn ghi nhớ hoặc không
Mắt người hôm ấy điếng hồn của ta
Trái tim ngờ ngạc trượt ba
Chúng bản thân sau rốt vẫn chính là các bạn thôi

Đi qua loa xúc cảm một thời
Mới hoặc thuở ấy với người âm thầm thương
Bây giờ nhì đứa rời khỏi trường
Vô tình thôi, với chút vương vãi vấn nào
Bằng lăng tím cho tới xa xăm nhau
Câu thơ ko gửi cũng nhàu vệt mong

Ngày cuối nghe giờ trống rỗng trường
Nghe trớ nao cả con phố học tập tan
Hái về một đoá vì thế lăng
Đinh lấy tặng
Lại lặng âm thầm mang lại thôi
Người ở phía trên – mai xa xăm rồi
Ngoảnh đầu bản thân cất giấu những điều vết yêu
Một cái lá nữa rơi vèo
Thế là tiếp tục đầy đủ nhằm neo lòng mình…

25. Một ngày thấy bản thân không thể mong muốn khóc?

Một ngày thấy bản thân không thể mong muốn khóc?
Nỗi buồn xưa tiếp tục nhạt nhẽo nhẽo quá tuyệt vời rồi.. !
Chợt biết tình thương yêu ko hẳn là biển lớn rộng lớn..!
Những gì 1 thời tớ nhức nhối tinh nguôi..!

Một ngày thấy bản thân cười cợt sao khó khăn quá?
Tán phượng xanh rì tiếp tục sụp bao nhiêu lá vàng..
Có những người dân ko lúc nào tái ngộ..
Kể kể từ bến bãi ngôi trường phỏng ấy- thu sáng sủa..

Ta tiếp tục đựng lặn áo nhiều năm ngày nọ
Cả những câu thơ biết khóc biết cười
Cả 1 thời ko biết bản thân trẻ em dại
Trong trẻo hí hửng đùa mươi tám song mươi..

Cả tình thương yêu, lặn áo nhiều năm, nghiền phượng..
Ta tưởng tiếp tục theo dõi chân cho tới trong cả cuộc đời
Câu thơ biết cái năm mươi chín tuổi
Hai kiểu mốt rồi tiếp tục biết chỉ thơ thôi..

Ta chẳng gửi lại bài bác thơ áo trắng
Nỗi buồn ngây ngô cũng hóa đá lâu rồi
Chỉ còn nghiền phượng mặt mày lối hoài đứng đợi.
Những lặn áo nhiều năm mươi tám, song mươi..

26. Bạn hỡi! Ta về đâu?

Bạn hỡi! Ta về đâu?
Khi xa xăm buổi ban đầu
Mái ngôi trường xưa lặng lẽ
Áo mất màu tiếp tục lâu

Từng mùa phượng đơm hoa
Mùa áo Trắng nhạt nhẽo nhòa
Mưa chiều phôi nhạt xóa
Dấu chân người in qua

Dòng đời trôi lặng lẽ
Thời gian ngoan khẽ đong đưa
Đời dạt trôi tám hướng
Biết thưa sao mang lại vừa?

Tôi vẫn ghi nhớ những chiều
Kể về chuyện tình yêu
Thời ngây ngô xa xăm vắng
Rượu sưởi nồng ánh trăng

Hay những khi lặng thinh
Chẳng ai thưa một lời
Nghĩ suy về hoài bão
Những khó khăn cuộc đời

Chiều ni rơi mưa bụi
Phượng trải hồng gót chân
Chạnh lòng, tôi chợt tủi
Ôi đâu rồi cố nhân?

27. Hoa phượng tàn

Hoa phượng tàn, xác phượng rụng ngẩn ngơ
Thảng thốt giờ ve sầu rơi chiều lặng gió
Ba mươi tuổi hạc lòng đột con quay choắt nhớ
Về sảnh ngôi trường thuở mươi sáu mươi lăm

Nơi tàng cây xao xác lá bâng khuâng
Ta đứng bên dưới trận mưa chiều xa xăm vắng
Người phụ nữ cút ngang coi lãng mạn
Nở nụ cười cợt mới mẻ khó khăn hiểu làm thế nào !

Nơi ở ngoan ngoãn những vạt cỏ ca dao
Ru lứa đôi ban trưa vô tình tự
Tuổi mươi sáu riêng rẽ lòng tớ khi đó
Phải ko em âm thầm kín cho tới nhường nhịn nào

Ngày quen thuộc nhau tối dằng dặc chiêm bao
Em hiển hiện nay, em chấp chới cái bóng
Hoa phượng nở bất thần hoa phượng rụng
Tiếng ve sầu ngay sát tự dưng hóa xa xăm xôi

Ngẩn ngơ lòng không có căn cứ những buồn vui
Tập nhật ký dịu dàng êm ả loại mực tím,
Từng trang ghi chép sững sờ bao kỷ niệm
Về dịu dàng một mùa hè đầu đời

Mười lăm năm vẫn tàng phượng ấy thôi
Và giờ ve sầu vẫn giờ ve sầu ngày cũ
Người bạn nữ năm nào là, giờ, với nhớ
Như lòng bản thân khi về lại ngôi trường xưa .

28. Xào xạc lá vàng cất cánh vô bão táp,

Xào xạc lá vàng cất cánh vô bão táp,
Sân ngôi trường vắng tanh lặng giờ đùa hí hửng.
Mình tôi bước thân ái sảnh ngôi trường cũ,
Nghe giờ ve sầu buồn gọi hè sang!
Nhặt cánh phượng rơi lòng xao xuyến,
Bâng khuâng ghi nhớ lại kỷ niệm xưa!
Bóng dáng vẻ thầy cô nằm trong bàn sinh hoạt,
Giờ phía trên chẳng biết ở điểm nao?

Bên bên trên là top 28 bài bác thơ hoặc nhất về tình các bạn nhưng mà người xem nên gọi và suy ngẫm. Trong cuộc sống của tất cả chúng ta vì thế với những người dân các bạn nhưng mà khiến cho nó trở thành nhiều sắc tố, thêm thắt những phụ gia. Ngoài người thân trong gia đình thì bè bạn cũng gom tất cả chúng ta bay ngoài sự đơn độc xô người tình nhưng mà cuộc sống đời thường này đưa đến. Hãy trân trọng những người dân các bạn chân chủ yếu tiếp tục ở mặt mày tất cả chúng ta thậm chí là trong cả khi tất cả chúng ta nghèo đói khó khăn và bắt gặp trở ngại cũng ko quăng quật khoác tớ. Cảm ơn vì thế tiếp tục theo dõi dõi những câu thơ về tình bạn.

[Chọn Lọc] 257 STT Hay – Cap Hay Ngắn Gọn Ý Nghĩa Xúc Tích

Xem thêm: hình nền con thỏ cute

Bài ghi chép tương quan :